Cha xích con trên phố ở Hải Phòng: Góc khuất phía sau và kiến nghị giảm nhẹ hình phạt
Vụ người đàn ông ở Hải Phòng xích chân con trai 15 tuổi kéo đi giữa phố khiến dư luận phẫn nộ. Tuy nhiên, phía sau hình ảnh gây sốc là câu chuyện gia đình éo le và nỗ lực kêu gọi giảm nhẹ hình phạt để người cha có cơ hội trở lại nuôi con.
Gần đây, khu chợ dân sinh thôn 7 (phường Bạch Đằng, TP Thủy Nguyên, Hải Phòng) xôn xao về câu chuyện anh Phạm Văn Trường (42 tuổi) dùng xích trói chân con trai P.M.T (15 tuổi) rồi kéo đi giữa đường. Hình ảnh được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội, gây làn sóng phẫn nộ.
Tuy nhiên, với người dân địa phương, đây không phải là câu chuyện đơn giản chỉ để phán xét đúng - sai, mà còn là nỗi niềm kéo dài trong một gia đình nghèo, nhiều biến cố.
Gia đình anh Trường sống trong căn nhà lợp tôn đơn sơ, phía sau là nhà ông Phạm Văn H. (70 tuổi), bố anh Trường. Ngôi nhà ba gian xuống cấp nhưng vẫn là nơi nương tựa của cả gia đình ba thế hệ.
Theo lời ông H., cháu T. từng bỏ học từ năm lớp 7 vì mê game và thường xuyên trộm cắp đồ trong nhà đem bán. Từ máy hàn, thiết bị cơ khí của bố, đến đồ đạc nhỏ trong nhà ông nội, cháu đều từng lấy đi. Sáng 5/7, sau khi phát hiện con trai tiếp tục lấy đồ đi bán, anh Trường đã trói chân con, chở đi chuộc điện thoại về. Vì sợ con bỏ trốn giữa đường như những lần trước, anh dùng xích khóa chân con ngồi sau xe. Khi T. nhảy xuống xe, kêu cứu, người dân đã chụp ảnh đăng mạng xã hội.
Ông H. cho biết, dù không bênh con trai, nhưng ông mong dư luận hiểu hoàn cảnh thực sự. Vợ chồng anh Trường có bốn con, trong đó một cháu bị khuyết tật bẩm sinh. Vợ anh thỉnh thoảng về ngoại chăm sóc hai con nhỏ, việc chăm T. và cháu gái chủ yếu do ông bà nội gánh vác.
“Tôi vẫn giữ quan điểm, con tôi làm sai phải chịu trách nhiệm, nhưng cũng mong cơ quan chức năng xem xét để nó sớm được quay về đi làm thợ cơ khí nuôi 4 con nhỏ”, ông H. bày tỏ.
Ông Vũ Hùng, tổ trưởng tổ dân phố số 7 xác nhận gia cảnh nhà anh Trường rất éo le. Dù không thuộc diện hộ nghèo do hai vợ chồng có việc làm, nhưng mỗi dịp địa phương có hỗ trợ, ông đều ưu tiên cho gia đình này. Theo ông, anh Trường vốn sống chan hòa, chỉ vài năm gần đây vì áp lực kinh tế và chuyện gia đình nên thường xuyên uống rượu, thiếu kiểm soát hành vi.
Ông Hùng còn cho biết từng cứu anh Trường khỏi một vụ tự tử trong quá khứ, đồng thời khẳng định sẽ viết đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho anh khi cơ quan chức năng làm việc.
Đến cuối buổi trò chuyện, cháu T. trở về nhà, lặng lẽ cầm điện thoại chơi game, không nói gì khi được hỏi về bố. Dưới mái nhà cũ kỹ ấy, sự im lặng của cậu bé, ánh mắt nặng trĩu của ông nội và lời hứa của người tổ trưởng khu phố… là minh chứng cho những điều chưa ai kể sau hình ảnh “xích chân giữa phố”.
Khi đang trò chuyện, P.M.T đi chơi về, lặng lẽ vào nhà cầm điện thoại chơi game. Ông nội xuống thăm cháu, nhẹ nhàng hỏi: “Cháu bán điện thoại của ông ở đâu để ông đi chuộc”, nhưng T. không đáp. Khi phóng viên hỏi về bố, cậu bé chỉ im lặng, cúi gằm mặt xuống.