Sau ánh hào quang Tây du ký, Bạch Long Mã ngoài đời trải qua chuỗi năm tháng cay đắng ít ai biết đến
Ít ai ngờ, ngựa trắng Tây du ký từng gắn liền ký ức nhiều thế hệ khán giả lại có cái kết buồn phía sau hậu trường Tây du ký, khiến công chúng không khỏi xót xa.
Trong tác phẩm Tây du ký, ngựa trắng Tây du ký được khắc họa là Bạch Long Mã, hóa thân của con trai Tây Hải Long Vương, đồng hành cùng Đường Tăng trên hành trình thỉnh kinh gian nan. Sau khi hoàn thành sứ mệnh, nhân vật này được Phật tổ phong làm Bát Bộ Thiên Long, mang ý nghĩa viên mãn và cao quý. Trái ngược hoàn toàn với hình tượng huyền thoại ấy, Bạch Long Mã ngoài đời lại phải gánh chịu số phận ngựa Tây du ký đầy nghiệt ngã, khiến hậu trường Tây du ký trở thành câu chuyện buồn kéo dài nhiều năm.
Theo tư liệu từ đoàn phim do đạo diễn Dương Khiết thực hiện, quá trình tìm kiếm một con ngựa phù hợp cho vai diễn vô cùng gian nan. Ê-kíp từng thử nhuộm lông một con ngựa nâu thành trắng, song phương án này nhanh chóng thất bại khi con vật bị viêm da, màu lông phai nhạt chỉ sau vài cơn mưa. Việc này buộc đoàn phim phải tiếp tục rong ruổi tìm kiếm, trong bối cảnh kinh phí và thời gian đều hạn hẹp.
Cơ duyên đến khi đoàn làm phim quay tại Nội Mông và phát hiện một con ngựa trắng cao lớn, bộ lông sáng, vóc dáng khỏe mạnh. Tuy nhiên, con ngựa thuộc quyền quản lý của một đơn vị kỵ binh, không dễ dàng cho mượn. Đạo diễn Dương Khiết đã nhiều lần thương lượng, chấp nhận chi khoản tiền lớn để đưa ngựa về đoàn phim, mở ra hành trình ghi dấu ấn của ngựa trắng Tây du ký trên màn ảnh.
Trong suốt quá trình quay kéo dài nhiều năm, Bạch Long Mã ngoài đời không chỉ “đóng phim” mà còn phải thồ đạo cụ, hành lý khi đoàn di chuyển qua nhiều địa hình hiểm trở. Có thời điểm, con ngựa gặp tai nạn do đường núi trơn trượt, suýt mất mạng. Dù vậy, vì tiến độ quay gấp rút, việc chăm sóc cho ngựa không phải lúc nào cũng được ưu tiên đầy đủ, đặt nền móng cho số phận ngựa Tây du ký sau này.
Khi Tây du ký hoàn tất và phát sóng rộng rãi, Bạch Long Mã trở thành biểu tượng quen thuộc với khán giả. Tuy nhiên, thay vì được nghỉ ngơi, ngựa trắng Tây du ký lại bị đưa về phim trường CCTV ở Vô Tích để phục vụ du lịch. Mỗi ngày, hàng trăm du khách đến cưỡi ngựa, chụp ảnh, khiến sức khỏe con vật suy kiệt nhanh chóng. Bộ lông từng là niềm tự hào dần xơ xác, màu trắng không còn sáng, báo hiệu sự xuống dốc không thể tránh khỏi.
Đến năm 1996, đạo diễn Dương Khiết quay lại thăm phim trường và tận mắt chứng kiến Bạch Long Mã ngoài đời trong tình trạng gầy gò, yếu ớt. Vì tuổi cao, ngựa không thể tranh thức ăn với những con khác, thường xuyên bị đói. Hình ảnh ấy khiến nữ đạo diễn không kìm được nước mắt, đồng thời thôi thúc bà lên tiếng can thiệp để cải thiện điều kiện sống cho con vật gắn bó với bộ phim.
Nhờ nỗ lực của đạo diễn Dương Khiết, ngựa trắng Tây du ký được chuyển sang nuôi riêng. Tuy nhiên, điều kiện chuồng trại chật hẹp, chế độ chăm sóc thiếu thốn khiến sức khỏe của nó không hồi phục. Khi không còn giá trị khai thác du lịch, số phận ngựa Tây du ký bước sang trang buồn nhất: con vật bị đưa ra khu vực sau núi, bỏ mặc tự sinh tự diệt.
Kể từ đó, Bạch Long Mã ngoài đời biến mất khỏi ký ức công chúng, chỉ còn lại hình ảnh rực rỡ trên màn ảnh nhỏ.