Vụ người phụ nữ khuyết tật tử vong sau 1 ngày bị cướp điện thoại: Mẹ già xé lòng khi nói về con gái
Trước sự ra đi đột ngột của con gái sau vụ cướp điện thoại, bà Ánh không khỏi đau lòng và xót xa.
Vào tối ngày 24/9, Phòng Cảnh sát hình sự Công an tỉnh Tây Ninh cho biết đã bắt giữ Nguyễn Tiến Đạt (26 tuổi, ngụ xã Mỹ An, Tây Ninh) - nghi phạm liên quan vụ cướp giật điện thoại của chị N.T.T.T. (46 tuổi, ngụ phường Long An). Trước đó, lực lượng chức năng cũng đã khởi tố, bắt giữ Thị Trúc (32 tuổi, thường trú xã Hòa Hưng, An Giang).

Một ngày cuối tháng 9, căn nhà nhỏ của gia đình nạn nhân ở phường Long An vẫn bị bao phủ bởi không khí tang thương. Người thân, hàng xóm ai nấy bàng hoàng trước cái chết đột ngột của chị T. - người vốn mang nhiều bệnh tật, khuyết tật bẩm sinh, có tính tình hiền lành và gắn bó với xóm giềng.

Bà Ngọc Ánh - mẹ của nạn nhân cho biết, kể từ khi bị cướp giật điện thoại, chị T. buồn bã, bỏ ăn. Dù gia đình đã cố gắng động viên và chăm sóc, chị ngày càng kiệt sức và trút hơi thở cuối cùng vào ngày 22/9.


“Tôi đã đem cơm vào nhưng nó không chịu ăn. Tôi dặn em mang hủ tiếu vào cho nó, vì nó thương tôi và đôi khi cũng nhõng nhẽo. Nhưng em nó nói để chút nữa vì chị thường ngủ tới 8–9 giờ. Ai ngờ đến khoảng 9 giờ thấy nó nằm im, tôi hoảng hốt la lên… không ai nghĩ chuyện này lại xảy ra”, bà Ánh nghẹn ngào.
Chị Huyền Trang - em gái nạn nhân nói rằng chị T. vốn có tiền sử bệnh tâm thần, sau vụ cướp càng bị ám ảnh và suy sụp. “Ai cũng hoảng loạn, người bình thường còn vậy, huống hồ chị vốn thần kinh yếu”, chị Trang nói. Chiếc điện thoại bị cướp theo gia đình là loại đã cũ, giá chị không cao. Vậy nên, sau sự việc em gái chị có mua một điện thoại mới khoảng 4,5 triệu đồng để an ủi nhưng chưa kịp đưa cho chị xem.

Chị Trang nhớ lại: “Chiều hôm đó chị bị cướp, sáng hôm sau mình đã đi mua điện thoại mới chỉ muốn an ủi cho chị. Có điện thoại chị ngồi cười khúc khích, chơi với cháu, hay chọc ghẹo hàng xóm. Ai đi ngang qua cũng gọi với vào bán đồ, có khi còn bán nhầm rồi nhờ người ta tính tiền giùm”.

Từ nhỏ tới lớn, chị T. luôn quấn quýt mẹ và các cháu, là người chịu nhiều thiệt thòi trong gia đình. “Không chỉ mẹ, mà các cháu cũng luôn lăng xăng bên cạnh chị. Giờ hỏi ‘cô Hai đâu’ là cứ chạy đi kiếm hoài”, chị Trang nghẹn ngào.
Hàng xóm cho biết chị thường ra sân hóng mát, gặp gỡ láng giềng và làm những công việc đơn giản mà có thể. Việc chị ra đi để lại nỗi đau lớn cho gia đình và bà con xóm làng, bạn bè.