Rùng mình với nụ cười 'khoái chí' của nghi phạm trong vụ thảm án khiến 3 người tử vong ở Đồng Nai
Thông tin ban đầu về lời khai của nghi phạm trong vụ thảm án khiến 3 người thiệt mạng ở Đồng Nai khiến dư luận bàng hoàng, phẫn nộ và hoang mang.
Vụ án xảy ra tại xã Đak Nhau (tỉnh Đồng Nai). Vào ngày 2/10, người dân phát hiện 3 người trong một căn nhà, gồm 2 người lớn và một thiếu nhi tử vong với nhiều vết đạn trên đầu. Camera ghi lại thời điểm xảy ra án mạng cho thấy một người đàn ông đội mũ bảo hiểm, đeo khẩu trang, xuất hiện trong sân nhà nạn nhân với dáng vẻ như một “đặc vụ” trong phim hành động.

Đến ngày 6/10, Công an tỉnh Đồng Nai bắt giữ nghi phạm Lê Sỹ Tùng cùng khẩu súng được cho là tang vật. Theo thông tin ban đầu, Tùng khai nhận hành vi gây án chỉ vì muốn “thực hiện nhiệm vụ theo yêu cầu trong game”.
Nếu lời khai này đúng, đó là một động cơ gây sốc và phi nhân tính. Bởi khi trò chơi ảo trở thành mệnh lệnh thật, lý trí con người đã hoàn toàn bị nuốt chửng. Cái ác hình thành, lớn dần từ việc coi bạo lực là trò giải trí, để rồi biến người chơi thành công cụ gieo rắc hành vi mù quáng và tàn độc trong đời thực.


Tới chiều ngày 7/10, cơ quan điều tra cho biết chưa có tài liệu chứng minh Tùng nghiện game, nguyên nhân vụ án vẫn đang được làm rõ. Tuy nhiên, lời khai ban đầu đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh về tác động của thế giới ảo và trò chơi trực tuyến bạo lực.
Thực tế, thời gian qua, mạng xã hội và các nền tảng trực tuyến đã chứng kiến không ít hành vi lệch chuẩn từ tham gia các “thử thách” kỳ quặc, hành động phản cảm nơi công cộng đến livestream tự gây thương tích, thậm chí tự tử. Khi ranh giới giữa thật và ảo bị xóa nhòa, những hành vi phi lý trí trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Pháp luật Việt Nam đã có nhiều quy định nhằm kiểm soát tác hại từ môi trường mạng, trong đó Nghị định 147/2024 về quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và thông tin trên mạng quy định rõ việc cấm các loại game lậu, game cờ bạc và trò chơi có nội dung độc hại.


Thế nhưng, dù bị cấm trên giấy, không ít trò chơi mang yếu tố bạo lực, phản văn hóa vẫn len lỏi, xâm nhập đời sống tinh thần của giới trẻ. Câu hỏi đặt ra là: Chúng đã vượt qua rào cản pháp lý bằng cách nào?. Và tại sao những biểu hiện lệch chuẩn, phản nhân văn vẫn chưa được loại bỏ triệt để?.
Để trả lời những câu hỏi ấy, cần những hành động cụ thể, mạnh tay hơn từ cơ quan quản lý. Không chỉ ngăn chặn, mà còn phải xóa bỏ tận gốc những ý tưởng trò chơi cổ súy bạo lực, những “thế giới ảo” có thể biến con người thật thành kẻ mất nhân tính.