Không chỉ vợ Đặng Chí Thành, còn một người gây phẫn nộ vì vô cảm nhìn cô gái bị đấm đá dã man
Dựa trên clip trích xuất từ camera, nhiều người phát hiện, không chỉ vợ chồng Đặng Chí Thành và các cháu nhỏ, có một nam thanh niên cũng chứng kiến sự việc ngay từ đầu.
Câu chuyện cô gái bị đánh dã man tại sảnh chờ thang máy chung cư gây xôn xao dư luận suốt thời gian qua. Hành vi của Đặng Chí Thành (SN 1994, trú tại chung cư Sky Central 176 Định Công) là không thể chấp nhận. Cùng với đó, thái độ của những người lớn có mặt tại hiện trường cũng khiến dân mạng tranh cãi không kém.
Ngoài vợ Đặng Chí Thành – người được cho là đã gọi chồng xuống “giải quyết” sự việc, đứng nhìn chồng đánh người, dân mạng còn phát hiện sự xuất hiện của một nhân vật khác. Theo đó, ngay khi Đặng Chí Thành dồn cô gái vào cửa thang máy, lớn tiếng rồi đấm vào đầu đối phương, nam thanh niên đã phát hiện và chạy ra xem tình hình. Người này đứng lấp ló ở cửa siêu thị và theo dõi mọi chuyện mà không hề có động thái tiến ra can ngăn, sau đó đi vào trong siêu thị. Chính hành động này đã gây ra rất nhiều tranh cãi, khiến dư luận bức xúc và cho rằng quá vô cảm.
Tuy nhiên, một số người vẫn để lại bình luận cho rằng có thể thanh niên nhận thấy Đặng Chí Thành đang quá hung hãn nên vào trong tìm cách để báo cho người khác đến can thiệp chứ không phải chạy trốn.
Dù là với lý do gì, không thể phủ nhận rằng sau đó, chị T vẫn chịu đòn dã man và mọi chuyện chỉ dừng lại khi bảo vệ tiến đến can ngăn. Trong khi đó, thanh niên áo đỏ trong clip có thể xem là một trong những nhân chứng quan trọng, chứng kiến toàn bộ vụ hành hung này.
Có ý kiến cho rằng, trong những tình huống xô xát, chỉ những người có nghiệp vụ và nghĩa vụ như công an, bảo vệ mới có thể can thiệp. Nhưng thực tế là không phải lúc nào công an, bảo vệ cũng có thể có mặt kịp thời, mọi lúc, mọi nơi. Trong những phút đầu của một vụ bạo lực là thời điểm vàng để giải cứu nạn nhân. Nếu để hành động bạo lực kéo dài, nạn nhân có thể phải hứng thêm nhiều thương tích, thậm chí mất mạng.
An toàn cá nhân là quan trọng, nhưng không phải là cái cớ để quay lưng với nỗi đau của đồng loại. Và ở lại không có nghĩa là phải phản kháng bằng cách đánh trả, can ngăn mà có thể ứng cứu với cách thức phù hợp chính mình như hét to, đập cửa căn hộ khác để cầu cứu, gọi ngay cho bảo vệ, quay video làm bằng chứng, ném đồ để phân tán sự chú ý của kẻ ra tay… Không chỉ là không bỏ rơi nạn nhân, hành động ở lại đã đủ khiến kẻ hành hung hiểu, việc đánh người không được cổ vũ.
Còn chị T, cùng với nỗi đau thể xác, tinh thần, có thể trong một vài khoảnh khắc, người phụ nữ sẽ nhớ đến cảnh bị đánh ngay nơi tưởng chừng an toàn, trước sự chứng kiến của người khác mà không ai chịu can ngăn ngay từ đầu.