Đời sống

Nồng độ cồn của rượu cổ là bao nhiêu? Tại sao người xưa có thể 'nghìn chén không say'?

Nồng độ cồn của rượu cổ là bao nhiêu? Tại sao người xưa có thể 'nghìn chén không say'?

 

Khi xem các bộ phim cổ trang, chúng ta thường thấy người xưa thường uống rượu bằng bát, uống các chục bát cũng không say… Vậy thực chất rượu ngày xưa có nồng độ bao nhiêu?

Theo đó, trước thời Tống Nguyên, các loại rượu đều là ngũ cốc, hoa quả, sữa lên men. Loại rượu này có nồng độ rất thấp, cao nhất là 20 độ, không mùi, không có vị cay, đắng như rượu ngày nay.

screenshot-4180-1711340258.jpg
 

Trong khi đó, rượu ngày nay có thể có nồng độ lên tới hơn 60 độ. Chúng ta có thể thấy trong truyện Thủy Hử có chi tiết mua rượu để giải khát trong ngày nóng nực, điều này chứng tỏ độ rượu trong thời xưa rất thấp.

Lý do là bởi người thời đó chỉ dùng nước lã cho việc tạo ra rượu, họ chưa biết cách chưng cất, đun sôi. 

Rượu trắng bắt đầu được lưu hành từ sau thời Tống Nguyên. Theo đó, người xưa tạo ra bạch tửu khi dùng  gạo, cao lương hoặc lúa mạch hấp chín sau đó ủ men trong 7 ngày rồi chưng cất. 

screenshot-4182-1711340258.jpg
 

Các phương thức làm rượu trắng bắt đầu được sáng tạo từ sau thời nhà Nguyên. Sau khi nghiên cứu kỹ quá trình lên men, sử dụng nguyên liệu, rượu được chưng cất có vị thơm ngon, không khác rượu ngày nay là bao. Nhiều phương pháp sản xuất rượu trắng vẫn được lưu truyền đến nay.

Điều này là do vào cuối thời nhà Tống, công nghệ chưng cất được truyền lại từ những người du mục và sau đó được hoàn thiện từng chút một. Công nghệ chưng cất là một bước nhảy vọt về chất lượng trong sản xuất rượu, bởi vì quá trình chưng cất có thể làm giàu và thanh lọc, làm tăng đáng kể nồng độ cồn. Vì vậy, đến thời nhà Minh, người ta đã có thể sản xuất rượu vang có nhiệt độ lên tới 60 độ, chất lượng rượu được cải thiện rất nhiều, gần giống với rượu ngày nay.

screenshot-4181-1711340258.jpg
 

Tuy nhiên, vào thời này, giá thành rượu chưng cất cao và chỉ dành cho giới quý tộc, người dân cũng ưa chuộng loại rượu có nồng độ cồn thấp. Tình trạng này vẫn tồn tại vào thời nhà Minh, người ta ưa chuộng rượu truyền thống có nồng độ cồn thấp, vì vậy dù rượu chưng cất có tồn tại nhưng nó không được quảng bá rộng rãi. Mãi đến thời nhà Thanh, người Mãn Châu cưỡi ngựa ưa chuộng rượu mạnh, rượu chưng cất mới trở nên phổ biến, đi vào hàng nghìn hộ gia đình và dần dần được cải tiến.

Lúc này ngay cả các anh hùng Lương Sơn có sống cũng không thể thoát khỏi cảnh ngộ độc rượu nếu uống rượu bằng bát.

Nguồn:Sohu