Máy ảnh

Ngắm người Hà Nội qua ảnh trong tuần qua

Ngắm người Hà Nội qua ảnh trong tuần qua

Cùng xem những câu chuyện về những con người Hà Nội trong tuần này nhé:

– Một ngày bà ăn hết 20 nghìn, ở hết 13 nghìn rồi nên cũng chả để ra được mấy đồng đâu cháu ạ. Quê bà ở Thanh Hóa, ra đây kiếm tiền và ở trọ cùng mấy người bán sắt vụn tại gần Bệnh viện Nhi. 
– Bà có con cái gì không, sao lại phải lặn lội ra đây đi bán thế này ạ? 
– Bà có hai đứa con, con gái thì lấy chồng rồi còn đứa con trai bị nhiễm chất độc màu da cam. Bà đi bán thế này để nuôi thân, cũng để giúp đứa cháu ngoại của bà đang học ở trường Nghệ thuật Quân đội nữa. Mỗi tháng bà cũng chỉ được vài trăm, tại bố mẹ nó làm không đủ, mà nó thì lại thích học.

"Mình đang có dự định làm một cái gì đó có ích cho xã hội, mà thực tế mình cũng đã bắt tay vào làm rồi. Tại mình thấy thay vì lo sợ, phản ứng thái quá mỗi lần có bệnh dịch bùng phát, mỗi người nên có ý thức tự bảo vệ mình trước bằng cách tìm hiểu thông tin cơ bản, hữu ích để phòng tránh và bảo vệ sức khỏe của bản thân và gia đình. Hiện nay các kênh thông tin chính thống cập nhật tin tức và kiến thức về sức khỏe không nhiều nên mình đang tập trung về mảng này."

– Cháu chào bà ạ!
– Hả? Bà điếc lắm, không nghe thấy gì đâu!

– Em không hay viết bài với cái kết có hậu đâu.
– Tại sao vậy?
– Vì cuộc sống thực không như thế. Bản thân em luôn bị cấm đoán và không bao giờ được làm những điều em muốn.

"Anh nuôi con này dễ lắm, không cầu kỳ tí nào. Như cái giống Béc-giê là phải ăn ngon, thịt thà đầy đủ mới được chứ dòng này chủ cho gì ăn nấy, cho cơm không cũng ăn tuốt. Mà ăn như lợn ấy–mới 3 tháng đã 32 kg rồi. Người ta mời đi ăn thịt chó anh đều từ chối cả, thật đúng không nỡ lòng. Phải tự tay nuôi chó mới tận mắt thấy chó trung thành và quý người như thế nào."


– Mình chưa bao giờ hối hận khi được sinh ra là một phần của cộng đồng LGBT. Mỗi khi bắt gặp ánh mắt thiếu thiện cảm của mọi người, mình chỉ muốn làm cho họ hiểu hơn về bọn mình chứ cũng không hề muốn phản ứng cực đoan về chuyện đó.
– Hiện tại thì cuộc sống của bạn thế nào?
– Mình rất hạnh phúc.

"Bà chạy công an từ sáng tới giờ, không hiểu sao đang tức hết cả ngực đây này. Chắc mai phải đi khám xem thế nào."

– Lúc mới 5 tuổi chị thích làm cô giáo, đến năm 17 lại muốn làm phi công. Hồi đấy chị thần tượng Putin lắm, thấy ông Putin lái được nhiều máy bay chiến đấu nên cũng muốn làm phi công. Bây giờ chị ra trường rồi thì chỉ muốn về quê mở trang trại thôi.
– Lý do gì khiến ước mơ của chị thay đổi nhiều lần như vậy?
– Thực tế em ạ. Tốt nghiệp xong là lúc chị tự nhận thấy mọi thứ trên thực tế khác xa với những gì chị được học trong trường. Mình phải thay đổi để thích nghi với thực tế thôi. 

Về Humans of Hà Nội:

Humans of Hà Nội (Con người Hà Nội) là một "công trình" chúng tôi đang nỗ lực đặt những viên gạch dầu tiên vào năm 2014 dựa trên cảm hứng từ Humans of New York.

Chúng tôi mong muốn sẽ lưu giữ lại những khoảnh khắc giản dị về cuộc sống, về từng người đang sinh sống, làm việc tại Hà Nội hoặc chỉ ghé qua mảnh đất này. Hy vọng, những câu chuyện nhỏ giản dị này sẽ giúp bạn dễ dàng phá bỏ những bức tường vô hình ngăn cách giữa bạn và tôi, giữa bạn và cuộc sống xung quanh mình.

Chúng tôi muốn nói rằng, phía sau mỗi người luôn có một câu chuyện. Chia sẻ cho chúng tôi câu chuyện của bạn, và chúng tôi sẽ mang nó đến với mọi người. Bạn có thể bắt gặp chúng tôi ở mọi ngóc ngách của Hà Nội. Hãy nói bạn ở đâu, chúng tôi sẽ đến”. 

 

Minh Trang  (Tổng hợp từ Humans of Hà Nội )